Saturday, December 12, 2009

Chuyen gi dang dien ra

Haizzzz....
Gần đây có rất nhìu chiện lạ lùng đang xảy ra với tui... Những gì tui suy nghĩ đến và mong có nó thì rất nhìu cơ hội khiến cho chuyện đó xảy ra đang đến với tui 1 cách bất ngờ...
Trước đây tôi không tin cầu khẩn có thể khiến cho những ước mong của tui thành sự thật (mặc dù có cầu chớ hok fai là hok). Nhưng giờ đây khi hiểu ra, những điều mà tôi cầu nguyện hoàn toàn khác trước... Không còn là wần áo đẹp, xe đẹp, nhà đẹp nữa mà là làm sao để tu tập, chuẩn bị dần cho đến ngày tui thực sự được giải thoát.
Nghe có vẻ như tui là 1 bà già, suốt ngày lo sợ đến chuyện già cỗi, nhưng thật ra tui có cảm giác tui đang chơi 1 trò chơi lớn mà trong đó tui là nhân vật chính, người quyết định tui có được giải thoát hay không. Nghĩ tới giải thoát tự dưng tui trở nên phấn khích he he he. Suốt ngày những điều này cứ lởn vởn trong đầu tui, nó ám ảnh tui mỗi khi tui nhớ đến nó, chiếm gần hết thời gian của tui. Nhưng tui cảm thấy hạnh phúc vì điều đó...
Gần đây, những suy nghĩ làm sao để người khác thích mình, quan tâm mình, yêu mình or something không còn diễn ra nhiều trong tui nữa. Vì sao vậy ? Tui không wan tâm nữa.
Có lẽ là vì tui không còn wan tâm người ta có ghét mình, có yêu mình, có thích mình như mình mong muốn, đòi hỏi hay không nữa. Nếu người ta thích mình. Tốt. Không thích. Cũng tốt.. Đây là lúc cho tui thực tập những gì tui đã được học. Nhưng tui thấy lạ là hình như gần đây mọi người wan tâm đến tui nhìu ghê... Hay là vì không expect nữa nên tự dưng thấy người ta thích mình nhìu hơn trước nhỉ.
Đôi lúc tui thực sự nghi ngờ, có khi nào mình đi wá nhanh hay không? Tui không bít câu trả lời và cũng không bít làm sao để tìm câu trả lời. Hiện giờ tui đang way lại vạch xuất phát, và bắt đầu từ đầu.. Nhưng tui đi chậm, từ từ vì tui không mún đi nhanh wá, dễ xuống thẳng dưới kia đâu... ha ha ha.
Chỉ hi vọng 1 điều là tui không chệch khỏi con đường tui đã chọn là được.
Thật lạ, 1 điều là từ ngày đó, tui dường như không wan tâm đến người khác, nhưng đôi lúc tui có cảm giác là wan tâm đến họ rất nhìu, đúng không ta ?....

No comments:

Post a Comment